Thế là cái Tết thứ ba sắp đến với tôi trên mảnh đất quê người, một nỗi nhớ quê huơng không sao tả xiết. Thời gian này, tháng này, bên Việt Nam đã bắt đầu thấy không khí nhộn nhịp đón tết cổ truyền Việt Nam. Khi ở Việt Nam những ngày sắp tết, tôi thường mở nhạc Xuân lên nghe. Theo thói quen đó, giờ ở nơi xứ lạ đất khách quê người tôi cũng mở nhạc Xuân lên nghe, khi nghe tới bài có câu hát: "tết tết tết tết đến rồi… dù đi đâu ai cũng nhớ về chung vui bên gia đình…" của tác giả Từ Huy, lòng tôi thấy buồn buồn làm sao, câu "về chung vui bên gia đình…" ai mà chẳng nhớ, nhưng chung vui có được đâu…, và rồi những ký ức trong tôi bừng lên. "Tôi nhớ cảnh gia đình tôi ngày tết, vào những ngày cuối năm, tôi cùng mẹ dọn dẹp sân vườn, đi mua sắm mọi thứ, rồi đi chợ hoa,… "

Thật nhớ quá tết quê nhà. Giá giờ này mình đang ở nhà, chắc đang dọn dẹp nhà cửa phụ mẹ. Giá ở nhà mình sẽ đang đi mua sắm cùng mẹ…

Giờ trên xứ người, có lẽ khi nghĩ đến không khí rộn ràng ngày Tết đang đến trên quê mình. Nào hoa, nào bánh, nào mứt… tiếng cười nói của trẻ em, của những người hàng xóm, của các cháu trong gia đình,…, những lo toan tất bật của cha mẹ để có thể chuẩn bị cho gia đình một cái Tết yên vui… Tôi nhớ những ánh đèn đường hắt vào trước sân nhà tôi vào buổi tối đen như mực, nhớ... tất cả nỗi nhớ nó cứ hiện lên, trở về như một thước phim quay chậm... Rồi mọi thứ qua đi, một mùa xuân khác lại đến. Tôi vẫn chưa trở về với quê hương mình. 

Mẹ ơi! Xuân này con không về, giờ này nhà mình ra sao rồi, đã chuẩn bị gì ăn tết chưa?... Mẹ ơi nhà mình có làm dưa món củ kiệu, dưa cải chua không, ... mẹ ơi năm nay…

Sống bên này, tôi đã quen dần với không khí của xứ lạ đất khách quê người nhưng không sao quên được không khí tết ở quê nhà và tôi cảm thấy thương cảm cho những con người xa quê vì hoàn cảnh này, vì lý do nọ. Nếu có một điều ước tôi sẽ ước rằng tất cả những ai đang xa quê hương, mà chưa một lần được về quê hương đoàn tụ với gia đình vào dịp tết thì sẽ được có ít nhất một lần về quê hương đoàn tụ với gia đình vào dịp tết, đây là nỗi lòng thật sự của tôi.

Nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ nhà xen lẫn nỗi nhớ mẹ già, và nỗi nhớ tết tại quê nhà làm cho những ngày tết ở xứ lạ đất khách quê người thật hiu quạnh. Chính vì vậy trong những ngày lễ, ngày tết, hoặc những lúc có thời gian rãnh rỗi tôi chỉ biết nghe nhạc hoặc nhờ chồng đệm đàn cho tôi hát để vơi đi nỗi buồn. Khi nghĩ đến câu nói của mẹ tôi : " Mẹ cố gắng khoẻ, chờ con về thăm gia đình và gặp con dù đó chỉ là một lần, mẹ sẽ tâm sự với con tất cả những gì…để rồi mẹ trăm tuổi già" lòng của tôi càng nhớ về người mẹ của tôi rất nhiều,…. và làm tim tôi đau nhói, lòng tôi xót xa và nước mắt lại tuôn trào… Mẹ ơi, con lúc nào cũng cầu nguyện trời phật, ơn trên phù hộ cho mẹ khoẻ mạnh mãi mãi, để chờ ngày con về gặp mẹ. 

Từ ngày xa quê hương, xa nhà, xa mẹ già, tôi rất nhớ quê hương, nhớ nhà, nhớ mẹ, tôi chẳng biết làm sao, chỉ biết mượn lời ca tiếng hát để nói lên những cảm xúc từ đáy lòng của mình cho vơi niềm nhớ thương.

Trong tâm tình này, tôi xin hát bài XUÂN XA XỨ của tác giả Sơn Hà với phần đệm đàn của Phú Sĩ Quyết chồng tôi. 


 

Xuân về tôi kính chúc mẹ tôi mãi mãi khoẻ mạnh, tâm hồn an bình, an vui. Chúc cho gia đình tôi bên quê nhà mọi người đều khoẻ mạnh mãi mãi, bình an, và hạnh phúc. 

Ngày 08 tháng 2 / 2013 ( nhằm ngày 28 tết )

Kim Thoa