Kính thưa DĐ THTĐ,

Đố ai đếm hết vì sao
Để cho tôi biết nợ bao ân tình.

Những vì sao lấp lánh trên bầu trời, nhỏ nhắn, nhưng thật là sáng. Hình như cùng rủ nhau, đồng lòng qui tụ lại trên bầu trời đêm nay, và những đêm thiếu vắng ánh trăng. Những vì sao lấp lánh chiếu sáng có khi quây quần từng nhóm, có khi đi dạo xa, chung quanh bầu trời. Thỉnh thoảng lại có một vì sao tưởng như lạc lõng, lang thang một mình ra xa, như để các chùm sao kia thêm lộ rõ. Thỉnh thoảng có những vì sao lặng im một chỗ, tưởng chừng như đơn độc, nhưng để ngắm nhìn xem tận những nơi sâu thẳm xa xôi, nơi mà những vì sao khác cũng đang ngắm nhìn như vậy. Có những vì sao mà cảm quan thấy rất là nhỏ bé, nhưng khi để ý đến bước đi của nó mới thấy là rộng lớn bao la dường nào. Có những vì sao rất mờ nhạt như không hề chiếu sáng, bởi ánh sáng của nó đã ngấm ngầm góp vào mọi nơi. Vì lẽ đó, có lẽ không có vì sao nào nhỏ, cũng không có vì sao nào mờ. Nhỏ hay lớn, chiếu sáng hay mờ nhạt, chỉ là cái tầm nhìn từ một phía nào đó, từ một khoảng cách nào đó mà thôi. 

Có một người thương gia phải đi một chặng đường dài, đến giữa trưa thì nóng và mệt, ông ta ghé lại một gốc cây bên đường để nghỉ và muốn chợp mắt một chút để lấy lại sức mà đi tiếp. Lúc ông ta vừa mơ màng, có một người đi ngang qua thấy ông ta có mang cái đồng hồ, liền ghé lại hỏi ông xem mấy giờ rồi. Ông thương gia cho người qua đường biết mấy giờ xong bèn ngả lưng định ngủ tiếp. Vừa sắp vào giấc thì lại có một người qua đường khác đến hỏi giờ. Ông cũng cho người qua đường biết giờ nhưng cảm thấy bực bội, bèn lấy cái đồng hồ giấu đi để mà yên tâm nằm ngủ.

Nhưng chưa kịp đi vào giấc, thì có một người qua đường khác đến hỏi ông xem ông có biết bây giờ là mấy giờ hay không. Ông cũng vẫn cho người qua đường biết giờ, nhưng lần này ông trở nên rất là khó chịu. Còn người qua đường thì nhủ thầm là có hỏi giờ không thôi, mà sao hắn khó chịu dữ vậy, chắc tay này ích kỷ lắm? Riêng người thương gia suy nghĩ một lúc, bèn lấy ra một tấm bảng, viết lên mấy chữ thật to: "TÔI KHÔNG BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ". Xong ông ta để tấm bảng lên ngực và chuẩn bị ngủ. Sắp sửa đi vào giấc ngủ thì có người đến vỗ vai ông mà nói:

"Ông ơi! Tôi có đồng hồ đây, bây giờ là ba giờ rồi ông ạ!"

Người thương gia sững sờ ngây người ra, quên mất cả nói lời cám ơn khi người kia ra đi. Bỗng ông ta nghiệm ra rằng khi mình đang ở trên một con đường, thì chuyện hỏi giờ là vô cùng tự nhiên, cũng tự nhiên như việc ông muốn ngủ bên đường và việc ông cho người khác biết mấy giờ. Vậy thì hà cớ chi ta lại khó chịu khi ta không gặp những điều ta nghĩ trước, không thấy những điều ta dự đoán trước, không nghe những điều ta mong mỏi.

Nếu ta không nghĩ, không dự đoán, không mong mỏi trước những chuyện cho ta, thì hẳn ta sẽ cám ơn cái cơn buồn ngủ mà sẽ là cơ hội cho người qua lại đánh thức. Ta sẽ cảm tạ cái cơ hội được hỏi, để rồi được chia sẻ giờ giấc với người trên đường. Và ta sẽ tri ân những người sẵn lòng chia sẻ giờ giấc của họ với bản thân ta. Tất cả đều là những cơ hội ân tình. Và cả cuộc đời là những cơ hội đó, dù là chia sẻ hay được chia sẻ thì vẫn chỉ là ân tình mà thôi. Xin cám ơn người vì người chia nỗi buồn của người với tôi và chia nỗi buồn của tôi với người. Xin cám ơn người đã nắm tay tôi và để tôi nắm tay. Xin cám ơn vì trên đường tôi đi có bước chân người, nhiều người, mọi người. Dẫu rằng có lúc ta cảm thấy lạc lõng như một vì sao lang thang nhỏ bé và mờ nhạt, vẫn có rất nhiều những ánh sáng chiếu rọi của những vì sao khác đang ngắm nhìn tự nơi xa, để rồi có một cơ hội đánh thức dậy những ân tình mà ta không thể nào đếm cho hết.

Kính thưa DĐ THTĐ,
Trong tâm tình đó, Trước hết PSQ xin chân thành cám ơn và tri ơn tất cả quí Thầy Cô vẫn liện tục ngắm nhìn những đứa học trò, và tiếp tục là con đường để đám học trò cùng đi với nhau. Nhân dịp Xuân về, năm mới lại đến, kính chúc quí Thấy Cô luôn luôn khỏe mạnh, bình an và hạnh phúc.

PSQ cũng xin chân thành cảm ơn tất cả anh chị em và các bạn đồng môn trong thời gian qua đã mang đến cho PSQ rất nhiều những cơ hội ân tình. Xin kính chúc quí Anh Chị Emmột năm hạnh phúc, vui tươi, nhiều sức khỏe và mọi điều may mắn vẹn toàn. PSQ cũng xin quí Anh Chị Em bỏ qua tất cả những thiếu sót, mạo phạm, đã làm cho Anh Chị Em lúc nào đó phiền lòng, để cho PSQ sẽ cố đếm những ánh sao, và đếm những ân tình mà quí Thầy Cô và Anh Chị Em đã mang đến.

Vô cùng trân trọng,

30-01-2014 ( nhằm mùng 01 tết âm lịch Xuân Giáp Ngọ )
PSQ