Tôi đã nghe được câu nói : "Vũ trụ có rất nhiều kì quan nhưng kì quan đẹp nhất, lớn nhất đó chính là trái tim của mẹ". Câu nói này nó làm tôi nhớ mãi, nhớ mãi, nhưng chưa thể nào hiểu hết được ý nghĩa của câu nói này vì nó rộng lớn quá. Tôi chỉ biết rằng trái tim con người ta được hình thành từ một khối máu và gắn liền với từng nhịp đập, vậy mà giờ nhìn mẹ, nghĩ đến mẹ tôi cảm nhận được từng nhịp đập trong tim mẹ, và tôi biết được rằng bên trong quả tim ấy là cả một tâm hồn sâu thẫm cùng với sự tần tảo, vất vả của mẹ. Tôi yêu mẹ - yêu quả tim với từng nhịp đập đã cho tôi sự sống như ngày nay. Cho nên tôi có dù đi đến đâu, dù ở phương trời nào, dù cao sang hay thấp hèn…thì tình mẹ vẫn thiêng liêng và cao cả nhất, tình mẹ vẫn theo tôi suốt cả đời này.

Ôi tình mẹ dạt dào hơn biển rộng trời cao. Con cảm ơn mẹ : " Mẹ đã cho con hình hài này, cho con cuộc sống này, cho con trái tim này và cho con có .... mẹ".

Mẹ tôi năm nay đã ngoài tám mươi rồi. Những lúc tôi bệnh không ai có thể lo lắng, chăm sóc cho tôi tốt hơn ngoài mẹ. Nhưng ngược lại những khi mẹ bệnh, tôi lại ở xa có thể làm gì được đây. Với tháng này tôi nhớ lại kỷ niệm ngày cưới của tôi. Cũng tháng này cùng hoà nhịp với dòng thời gian mà làm tôi nhớ ngày mẹ cùng bác, cùng dì, cùng mợ út và cùng... tiễn tôi ra sân bay TÂN SƠN NHẤT để theo chồng đến một nơi xứ lạ đất khách quê người, vì nơi đó là nhà chồng tôi.

Mẹ ơi! Mẹ có biết con cố gắng kìm lại không để rơi lệ mà phải tỏ ra vui để mẹ yên tâm, nhưng thật ra con đang khóc, khóc thầm, nước mắt ràn rụa chảy ngược vào trong, trong lòng trong trái tim con. Bởi vì mợ út dặn con đừng khóc, hãy vui, vì nếu con khóc mẹ con cũng khóc theo thì hai mẹ con không thể dứt ra để lên máy bay và sẽ làm trễ chuyến bay. Từ đó cho đến nay con rời xa mẹ, xa anh chị em, xa người thân, xa các cháu đã được hai năm. Dòng thời gian cứ dần dần trôi và theo dòng thời gian mà có nhiều biến cố thay đổi, bao công ơn “Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn” làm cho trên khuôn mặt của mẹ thưa dần nụ cười của mọi ngày, mà giờ đây gương mặt mẹ như chùng xuống, với bao nỗi buồn rầu.

Viết tới đây, tôi còn muốn viết nữa, viết thật nhiều về mẹ tôi để lưu lại tất cả … như là một quyển hồi ký " Nhớ Thương Cha Mẹ…", nhưng quả thật là không thể viết mãi, viết mãi… nên tôi xin mượn lời bài hát Nghĩa Mẹ của tác giả Lâm Hùng và do chính tôi hát, để nói lên cảm xúc của tôi, tình cảm của tôi đối với mẹ tôi đều thể hiện qua bài hát, bởi vì lời bài hát của của tác giả sao mà rất thật giống như ý nghĩ của tôi, với cảm xúc tôi. 

Sau khi hát xong bài Nghĩa Mẹ, bài hát với giai điệu tân nhạc đã không đủ để cho tôi diễn tả cảm xúc, tâm trạng của mình, nên tôi hát thêm một bài hát Nghĩa Mẹ, với giai điệu vọng cổ. Cả hai bài hát gom lại, hình như mới nói lên hết tình cảm ơn nghĩa của mẹ, mà tôi sẽ mang theo suốt đời.


TÂN NHẠC NGHĨA MẸ
TÁC GIẢ : Lâm Hùng
ĐỆM ĐÀN GUITAR : Phú Sĩ Quyết . TRÌNH BÀY : Kim Thoa

 
 
VỌNG CỔ NGHĨA MẸ 
TÁC GIẢ : Lâm Hùng
ĐỆM ĐÀN GUITAR TÂN NHẠC : Phú Sĩ Quyết.
TRÌNH BÀY : Kim Thoa